Một đêm dài Ta tham thiền, nhập định
Rồi, tới giờ cũng phải trở về với lớp áo da người
Các Ruma tu sĩ quây quần quanh Ta
Cùng các thiền sinh của Ruma rộn ràng đón tết
Chui vào lớp áo da người, rồi Ta thức dậy
Bao năm Ta đã khoác nó, ôi ngột ngạt làm sao!
Tinh mơ, Ta dạo gót một vòng quanh thánh địa Ruma
Thiền sinh và Ruma tu sĩ rộn ràng, hân hoan trang hoàng đón Tết
Mùa xuân ùa về, ấm áp lòng người tu hành Giải Thoát
Họ vui đón xuân, đón Lực Lượng Ruma mang về từ Càn Khôn
Qua đêm nhập định, Ta bao phủ nhân gian Ánh Sáng Yêu Thương
Nhìn thiền sinh và Ruma tu sĩ tấp nập, rộn ràng, ôi vui quá!
Ngôn ngữ Việt đến từ ba miền, nhưng tất cả đều hoà âm khi Ruma nói tiếng Mẹ Đẻ
Ta nhìn, thấy họ như vị muối từ lòng biển cả thẳm sâu
Trong Tình Thương của Mẹ Đại Dương, muối từ biển nào cũng đều là muối thôi
Cũng đều mặn mà, chảy từ muôn đời trong trái tim Ruma Tình Biển
Ôi! Chát mặn trên má Ta, hai hàng lệ
Ruma thương Quê Hương, thương dân tộc Việt Nam
Cùng nòi giống Lạc Hồng mà sao phân biệt Bắc – Trung – Nam?
Ta cũng vậy, mang thân xác Việt mà phải lưu vong nơi đất khách
Nhìn thiền sinh, lòng Ta trào dâng niềm thương mến
Tất cả cùng nói tiếng Việt, ngôn ngữ đậm đà như vị muối từ lòng Mẹ Đại Dương
Nhìn biển cả mênh mông, Ta thương lắm nòi giống Rồng Tiên
Ôi! Thượng Đế ơi! Ruma Con biết làm sao với nhân sinh trong Ta bà khổ ải?
Vần kệ này Ruma Ta xin để lại nhân gian